GIAO THẬT NHIỀU QUYỀN LỰC

GIAO THẬT NHIỀU QUYỀN LỰC

(Bài viết trong cuộc thi “Di sản của cha mẹ tôi” – Tác giả Hana Quỳnh)

“Muốn trắc nghiệm năng lực của nhân viên, thì cứ giao thật nhiều quyền lực cho người ấy!”

Trong một lần đọc cuốn Tôi Đã Làm Giàu Như Thế, của ngài Donald J. Trump, tôi đã bắt gặp câu nói ấy. Và, mẹ tôi đích thị là người như vậy! Bố mẹ gửi tôi về ở với bà nội từ khi tôi mới 5 tuổi. Mẹ bảo: hồi ấy, phải gửi tôi về trông bà. Nhiệm vụ chính mà tôi được giao cho lúc bấy giờ là “trông nom bà” thật đấy!

Mới 5 tuổi, mà nhận được nhiệm vụ to vãi cả ra. Chắc là mẹ nói với tôi như thế, để tăng thêm quyền hạn và trách nhiệm cho tôi đấy!. Mẹ rất có tài lãnh đạo. Đúng thế, phải nói là mẹ tôi có tài dụng quân cực kỳ hiệu quả. Mẹ thường giao cho chúng tôi những cái danh hiệu to tướng như thế, khiến chúng tôi luôn cảm thấy trách nhiệm đầy mình. Chúng tôi trưởng thành rất nhiều từ những nhiệm vụ thực chiến mẹ giao cho kiểu ấy.

Sau này, nhà đông đúc con hơn, mẹ gửi từng cặp thay phiên nhau về quê ở với bà, tôi lại được giao thêm nhiệm vụ “chăm em đi học”. Đó là khi tôi vừa bước vào cấp 3, cái tuổi nổi loạn nhất trần đời mà nếu không bị mẹ gắn cho cái mác bà chị cả gương mẫu, phải nuôi em ăn học và ôn thi học sinh giỏi, thì nói thật là tôi đã phải nổi loạn lắm rồi. Đây là kĩ thuật “tự kỉ ám thị” lừng danh.

Thế là một lần nữa, dù mẹ không kè kè bên cạnh tôi ở cái tuổi ấy, mẹ vẫn thắng ngay trên sân khách. Tôi làm sao có thể lười biếng, hư hỏng, sa ngã được, khi một tay là việc nước, tay kia là việc nhà, ở cái tuổi 15. Tôi tự nhiên được học làm một người “phụ nữ trưởng thành” biết quán xuyến gia đình thực thụ. Việc tự sắp xếp để mình vẫn học giỏi, vẫn đón đưa em đi học đúng giờ mà không được để em bị đói hay nhịn ăn sáng, việc thu vén chi tiêu một tháng cho cả nhà từ một khoản cấp dưỡng vừa đủ, việc canh chừng lúc nào bà ốm yếu phải biết đường xử lý ngay và liên lạc với bố mẹ v.v… đều một tay “người phụ nữ tuổi 15” tôi lo liệu.

Hồi ấy, chẳng thấy nặng nhọc gì, mà lúc nào cũng cảm thấy mình là người sống có ý nghĩa, có năng lực và có vai trò cực kỳ quan trọng. Mẹ giỏi thật, mẹ không đọc nhiều tài liệu về tuổi teen như tôi bây giờ (là tôi nghĩ thế), mà mẹ nắm rất rõ, rất chính xác nhu cầu tâm lý của bọn teen là nhu cầu được độc lập và nhu cầu được tự khẳng định bản thân. Đã thế, mẹ cho độc lập, cho khẳng định. Việc làm ấy của mẹ tôi, một lần nữa đã chứng tỏ: tiềm năng của bọn teen là vô hạn, chỉ là ta có biết cách khai thác hay không mà thôi.

Khi tôi bước sang chặng đường xây dựng ước mơ tương lai, cũng lại là mẹ chỉ đường dẫn lối. Không biết là vô tình hay cố ý, vì biết tôi thích công việc học hành nghiên cứu, mà mẹ đã chọn đúng khi tôi vừa học hết năm thứ 2 đại học, bắt đầu chuyển chuyên ngành, để báo cáo đề tài tiến sĩ của mẹ. Tôi được mẹ giao nhiệm vụ (khoảng 6 tháng trước đó), nói chuyện với một số thầy giáo của tôi, về đề tài tiến sĩ của mẹ. Lại một nhiệm vụ lớn lao mà tôi không biết phải xoay xở thế nào. Một cô sinh viên thấp cổ bé họng trước các thầy là giáo sư tiến sĩ, chỉ còn cách phải học thật giỏi thật siêu, thì thầy mới biết đến mình giữa cả ngàn sinh viên chứ, mới để ý đến báo cáo tiến sĩ của mẹ mình chứ!

Mẹ thật là kỳ diệu! Chả phải nhắc tôi “học đi” một tẹo nào! Rồi cô sinh viên năm ấy, đã được mẹ đặt một chiếc vé máy bay, bay vào TP HCM, dự một hội nghị quốc tế. Đó là cả mấy tháng lương của mẹ đấy chứ đùa đâu. Với sự nghiệp học hành của các con, mẹ luôn là người phụ nữ “ăn chơi” vô đối!

Mẹ bảo, có một lần nghe con Hoa nói, con chỉ mơ ước trong cuộc đời mình được một lần đi máy bay. Thế là, mẹ gieo ước mơ đúng vào thời điểm quan trọng ấy. Mẹ không quên giao nhiệm vụ cho cô sinh viên này, trong hội nghị, phải gặp gỡ được bao nhiêu chuyên gia, trao đổi được bao nhiêu vấn đề, rồi về HN báo cáo với mẹ. Khỏi phải nói, việc mẹ cho tôi “đóng vai” như một nhà khoa học từ lúc tôi còn trẻ tuổi như thế, khiến tôi thực sự thấy rằng, việc cố gắng học thật giỏi, được đi du học, được tham gia các hội nghị quốc tế khắp năm châu, được làm việc với các giáo sư, là việc rất đáng để đánh đổi cho những giấc ngủ dài đẫy giấc, cho sự lười nhác ngại làm, cho thú chơi bời bù khú mất thời gian.

Và tôi chốt hạ được cái “di sản” thủ khoa xuất sắc, cũng là công ơn chỉ đường dẫn lối của mẹ tôi thế đấy! Mẹ Minh, thật là một người thầy cực kỳ vĩ đại, người dẫn lối tuyệt cú mèo của chị em chúng tôi!

“Life Mentor – Cha mẹ dẫn lối” là cộng đồng hỗ trợ các cha mẹ có con độ tuổi 10-18 trong hành trình giáo dục con, với các hoạt động chính:

  • Kết nối 1-1 với các Mentor thành công trong đa dạng lĩnh vực.
  • Định hướng sự nghiệp thông qua hoạt động trải nghiệm đa dạng các ngành nghề trong xã hội.
  • Giúp con xây dựng tư duy, kỹ năng xã hội và các bài học về quản trị cuộc sống chưa được dạy trong nhà trường.

Chúng tôi xây dựng dự án Life Mentor để lưu giữ lại những tri thức mà chúng tôi học được từ nhiều nguồn trên thế giới, như một di sản để lại cho các con mình, và nhiều trẻ em Việt Nam. 

Life Mentor mong muốn mọi trẻ em đều được thấu hiểu, tôn trọng, định hướng phát triển tiềm năng và sự nghiệp theo đúng năng lực và đam mê. Đội ngũ Mentor sẽ đồng hành trong quá trình phát triển của mỗi bạn nhỏ. Hãy cùng chúng tôi chung tay nhé.

Liên hệ công việc: lifementor2021@gmail.com

Website: https://lifementor.vn

Group FB: https://www.facebook.com/groups/lifementor2021

Spotify: https://spoti.fi/3zXawQT

 

← Bài trước Bài sau →