THỰC TẬP LÀ BẮT ĐẦU BƯỚC VÀO ĐỜI

THỰC TẬP LÀ BẮT ĐẦU BƯỚC VÀO ĐỜI

Chương trình thực tập của mình được thiết kế bao gồm 2 nội dung: 3 tháng ở bộ phận kiểm soát tín dụng và 3 tháng ở bộ phận kiểm toán nội bộ.

Ở bộ phận kiểm soát tín dụng, mình được xếp 1 mình ở 1 phòng! Vừa oách mà cũng vừa buồn vì cũng ít cơ hội giao lưu hóng hớt hơn. Công việc muôn thuở đối với 1 thực tập sinh là đọc tài liệu nội bộ.

Sau này đi làm rồi mình thấy nhiều bạn rất coi thường giai đoạn này, nhưng với kinh nghiệm thực tập đã trải qua, kinh nghiệm nhảy việc một vài lần thì mình thấy đây là khoảng thời gian rất quan trọng, nhất là đối với các bạn thực tập. Tại sao? Bạn có biết thông thường các doanh nghiệp họ phải tốn rất nhiều công sức để bảo vệ các tài liệu nội bộ? Bạn có biết hầu như bạn không thể gửi tài liệu nội bộ ra ngoài với các biện pháp an ninh mạng ngày nay? Nếu bạn không được vào thực tập, liệu bạn có thể có cơ hội đọc, nghiền ngẫm, rồi lại có người giải thích a bờ cờ từng chút một không?

Có lẽ chưa trải qua vài lần hối tiếc thì bạn chưa biết trân quý các cơ hội mình đang có, vụ này chắc sẽ chia sẻ ở dịp khác nha!

Quay trở lại với câu chuyện thực tập của mình, đây là giai đoạn mà mình được tiếp cận thực tế với Basel 2 (Hiệp ước Basel 2, quy định các nguyên tắc chung trong hoạt động giám sát ngân hàng). Mình sẽ không đi sâu về nghiệp vụ ngân hàng nhé! Cái Basel 2 này mình đã từng đọc, từng nghe và cả đưa vào khóa luận của mình một cách máy móc. Nhưng giờ đây mình đã tận mắt được đọc, được tìm hiểu trên thực tế áp dụng, triển khai của một ngân hàng là thế nào. Mình vui lắm! Vừa đọc vừa google thêm, rồi note lại để hỏi vì trong các tổ chức khác nhau họ sẽ có các quy tắc khác nhau. Điều may mắn mà anh Laurent đã đưa cho mình là không chỉ để mình nghiên cứu suông mà cho mình một bài tập: thiết kế một báo cáo số liệu tổng hợp, quản lý các chỉ tiêu danh mục tín dụng của Ngân hàng. Trình độ excel lúc đó của mình cũng không phải là giỏi, nhưng ý tưởng trình bày báo cáo vướng ở đâu thì mình search google, hoặc hỏi mấy anh chị ở đó.

Phải chia sẻ thực với các bạn là hồi đấy, mình thấy các anh chị bên chỗ mình thực tập không quá giỏi về các kỹ thuật tin học, môi trường làm việc thì khá là từ tốn và đặc biệt là mọi người thích nghỉ làm đi du lịch. Hồi đấy có chị cố gắng làm sớm, làm muộn cho đủ 35 tiếng/ tuần để nghỉ 1 ngày thứ 6 đi chơi sớm. Mình thấy sao mà sướng thật đấy!

Mình thấy dân công sở ở đâu thì bữa trưa cũng thực sự là một khoảng thời gian để mình tìm hiểu và chia sẻ nhiều tỉ thứ ngoài công việc. Hồi đấy, buổi trưa mọi người thường hay rủ mình xuống căng tin của Ngân hàng để ăn. Mình thấy vừa ngon vừa rẻ vậy mà các bác bên ý vẫn cứ chê. Ăn xong lại rủ nhau ra bờ sông Garonne đứng nói chuyện trên trời dưới bể. Nào là thời tiết đẹp thế này mà phải làm việc thì quá tiếc! Nào là tao trượt patin với cháu tao bị ngã dập mông. Hay khi hơi chua xót một chút “Nước Pháp không còn là của người Pháp nữa rồi”…

Thời gian 3 tháng trôi nhanh thật nhanh, báo cáo thì mình cũng đã làm xong, chạy thử mấy lần và đặc biệt vui khi biết là mọi người thực sự sử dụng nó. Vì khi mình đã chuyển sang bộ phận kiểm toán thì mọi người vẫn gọi lại để hỏi xem cách mọi người cập nhật dữ liệu thế đúng chưa.

Sang bộ phận kiểm toán, mình được sắp xếp ngồi chung phòng với 3 bác rất vui tính. Bộ phận kiểm toán bên này nhiều bác già, toàn là lão làng trong ngân hàng. Ngồi đây ngoài việc nghiên cứu học hành, mình còn học hỏi được nhiều hơn để thấy rõ hơn môi trường công sở bên Pháp: cũng yêu quý, đùa vui, cũng ghét nhau ra mặt.

Mình cũng thật ngạc nhiên khi Pháp một nước đã từng có lịch sử chiến tranh với Việt Nam nhưng dân Pháp (tại Ngân Hàng mình làm) lại không nhiều người biết về Việt Nam. Họ biết về Cambodia với Sihanouk nhiều hơn. Mình là người Việt Nam duy nhất ở đó và là người Châu Á hiếm hoi. Ngay từ đầu mình đã ý thức là những con người ở đây rất dễ đánh giá cả Việt Nam qua hình ảnh, việc làm của mình nơi đây. Mỗi người sẽ vô tình bị gán là biểu tượng của nước đó, đặc biệt trong môi trường đa văn hoá. Mình phải tự mặc định mình đang là đại diện của một đất nước. Tạo một chút áp lực, để những lúc nổi cơn lười muốn đi muộn, muốn xin nghỉ thì mình lại gạt đi để cố gắng hơn tẹo.

Cũng trong khoảng thời gian này, mình tranh thủ thi thêm mấy môn CAT và dành nhiều thời gian trải nghiệm du lịch quanh nước Pháp và một số nước Châu Âu khác.

Càng đến ngày cuối năm học, kết thúc thực tập, mình cũng phải suy nghĩ xem mình sẽ ở lại hay mình về VN. Lúc đó với mình rất rõ ràng là mình muốn về Việt Nam: thứ nhất, học bổng cũng yêu cầu vậy (mình khá là tuân thủ), thứ hai, mình vẫn muốn làm việc ở Việt Nam hơn – nơi mà mình cảm thấy “tự tin” hơn, không có cảm giác là công dân bậc 2.

“Life Mentor – Cha mẹ dẫn lối” là cộng đồng hỗ trợ các cha mẹ có con độ tuổi 10-18 trong hành trình giáo dục con, với các hoạt động chính:

  • Kết nối 1-1 với các Mentor thành công trong đa dạng lĩnh vực.
  • Định hướng sự nghiệp thông qua hoạt động trải nghiệm đa dạng các ngành nghề trong xã hội.
  • Giúp con xây dựng tư duy, kỹ năng xã hội và các bài học về quản trị cuộc sống chưa được dạy trong nhà trường.

Chúng tôi xây dựng dự án Life Mentor để lưu giữ lại những tri thức mà chúng tôi học được từ nhiều nguồn trên thế giới, như một di sản để lại cho các con mình, và nhiều trẻ em Việt Nam. 

Life Mentor mong muốn mọi trẻ em đều được thấu hiểu, tôn trọng, định hướng phát triển tiềm năng và sự nghiệp theo đúng năng lực và đam mê. Đội ngũ Mentor sẽ đồng hành trong quá trình phát triển của mỗi bạn nhỏ. Hãy cùng chúng tôi chung tay nhé.

Liên hệ công việc: lifementor2021@gmail.com

Website: https://lifementor.vn

Group FB: https://www.facebook.com/groups/lifementor2021

Spotify: https://spoti.fi/3zXawQT

 

← Bài trước Bài sau →