AI CHỊU TRÁCH NHIỆM CHO CẢM XÚC CỦA MÌNH???

AI CHỊU TRÁCH NHIỆM CHO CẢM XÚC CỦA MÌNH???

Một ngày nọ…
Bạn U8 không chịu đi tắm, trốn trong phòng. Bạn U6 thì đã tắm xong, đòi ăn.

Cô trông trẻ nhà mình bảo: Vy ơi. Đợi 1 tí cô cho Vy ăn nhé. Bây giờ Vy vào bảo chị An ra tắm đi, thì cô mới cho cả Vy và An ăn. (Do cô đã dụ dỗ trăm lần mà bạn U8 không chịu ra tắm).

Lúc này, Vy cứ “Nhưng mà An An không chịu nghe con. An An không thích”.

Mẹ thấy sai sai rồi nhưng không can thiệp. Đến lúc xong hết việc mới nhắc:
- Chị có chuyện muốn nói với em. Vừa nãy chị thấy em bảo Vy phải gọi An ra tắm thì Vy mới được quyền lợi (là ăn).
Chuyện này hôm trước cũng xảy ra y hệt, và anh béo nhà chị cũng ra điều kiện với Vy phải thuyết phục được An thì Vy mới được quyền lợi.

Chị cũng đã phải ngồi nói chuyện với anh béo y hệt như ngồi nói với em hôm nay.

Chị muốn em hiểu rằng: ra điều kiện như vậy là quá sức đối với Vy. Vy chỉ phải chịu trách nhiệm với việc làm của Vy thôi, chứ không thể chịu trách nhiệm với cảm xúc sớm nắng chiều mưa của An được. Cũng không phải là người đi thuyết phục An phải làm gì. Việc đó là của người lớn như chị và em.

Cho nên lần sau, bạn nào hoàn thành trách nhiệm của mình thì sẽ được quyền lợi. Mỗi bạn trẻ con tự chịu trách nhiệm với cảm xúc của mình nhé.
—-
Thật may, cả anh béo và cô trông trẻ đều rất hiểu và hợp tác với Mai. Nên Mai nuôi còn “nhàn” lắm.

Nhàn xù cả đầu :)) 
—-
Mai Mai - Family Education Mentor
Founder @LifeMentor.vn
← Bài trước Bài sau →