Phan Phan: Dì ơi, dì có tiền không?
Dì Mai: Tiền để làm gì cả Phan Phan?
Phan Phan: Để cháu đi mua chocopie.
Dì Mai: Dì không có tiền đâu. Cháu muốn ăn chocopie thì phải tự có tiền để đi mua.
Phan Phan: À, thế thì cháu có tiền đây. Cháu có cả kim cương nữa, cả vàng nữa.
(Rồi cậu lôi ở đâu ra 1 ví nhỏ, toàn tiền xu các nước chắc bà với dì Hạnh cho, rồi hạt đá đính quần áo, cậu bảo là kim cương, rồi các đồng xèng bằng nhựa nhũ vàng, cậu bảo là vàng...)
Phan Phan: Đây cháu có nhiều tiền đây, mình đi mua chocopie bây giờ nhé.
(Dì Mai nghĩ: chắc đến lúc phải dạy cậu này tiêu tiền rồi đây).
Dì Mai: Tiền này là tiền đồ chơi,không mua được thật đâu Phan Phan ạ.
Phan Phan: Thế tiền nào ở ngoài đời mới mua được thật ạ?
Dì Mai lấy tiền trong túi ra: đây này, tiền này thì ngoài đời mới mua được thật. Tiền của cháu mang ra cửa hàng người ta không nhận, không bán chocopie cho đâu. Đây nhé, số này là số mấy?
Phan Phan: Số 10 ạ.
Dì Mai: Số 10 tức là 10 nghìn đồng nhé. Đây là số mấy?
Phan Phan: Số 50 ạ.
Dì Mai: Số 50 tức là 50 nghìn đồng. Tờ này mới mua được 1 hộp chocopie.
Phan Phan: Dì ơi, thế dì cho cháu tờ 50 này đi, cháu mua chocopie cả cháu và dì cùng ăn.
Dì Mai: Bây giờ dì dạy Phan Phan cách dùng tiền nhé. Cháu sau này sẽ tự có tiền để đi mua chocopie và mua các thứ khác cháu muốn. Bây giờ mình có 4 cái hộp như thế này nhé. 1 hộp là để tiêu, tức là cháu dùng để đi mua các thứ cháu cần, như là chocopie này, kẹo này, sách vở này,bút này. Bây giờ dì vẽ hình vào nắp này cho cháu dễ nhìn nhé. Phan Phan thích vẽ hiình gì?
Phan Phan: Dì vẽ cái kẹo đi. À, dì vẽ cả sô cô la nữa. À cháu còn mua sách nữa. Dì vẽ quyển sách đi. À, dì vẽ cả bút chì nữa, bút chì của cháu gãy rồi.
Dì Mai: Ok, dì vẽ kẹo này, sách này, bút chì nữa này. Bây giờ còn hộp thứ 2, là tiền để cháu TIẾT KIỆM, tức là phải tích cóp rất rất lâu thì mới được 1 khoản tiền nhiều. Rồi cháu mới đi mua được những gì mình thích. Cháu thích mua gì nào?
Phan Phan: Cháu mua đồ chơi.
Dì Mai: Uh, mua đồ chơi này, rồi sau này lớn lên cháu còn mua xe đạp nữa này,rồi còn mua máy tính, rồi còn đi du học nữa. Cháu thích vẽ hình gì vào đây?
Phan Phan: Vẽ đồ chơi khủng long.
Dì Mai: Uh,dì vẽ con khủng long nhé. Còn đây là hộp thứ 3. Cháu có muốn tiền sinh sôi nảy nở thêm không?
Phan Phan: Sinh sôi nảy nở là gì ạ?
Dì Mai: tức là cháu có tiền rồi lại sinh ra thêm tiền, thế là cháu có gấp đôi, gấp 3 để bỏ vào các hộp khác và mua những thứ mà mình muốn. Cháu có thể bán những đồ chơi mà cháu không dùng nữa. Quần áo với giày dép bị chật có thể bán đi. Hoặc cháu làm việc gì đó mà có tiền thì cũng cho vào đây. Thế cháu thích vẽ hình gì nào?
Phan Phan: Vẽ hình túi tiền như trong hoạt hình ý ạ.
Dì Mai: ok, dì vẽ hình túi tiền nhé. Còn 1 hộp nữa. Cháu xem phim có thấy các bạn nhỏ nghèo mà đáng thương bao giờ không? Người mà không có cơm ăn, mà bị sống ở ngoài đường ý?
Phan Phan: Cháu có. Hôm nọ cháu còn thấy 1 bạn 6 tuổi, mà bị sống ở ngoài đường phải xin ăn. Mà ngủ rét quá không có chăn.
Dì Mai: Đấy, có nhiều người nghèo ơi là nghèo, mà không đủ ăn nữa cơ. Cháu có thương các bạn ý không?
Phan Phan: Cháu có.
Dì Mai: Thế thì mình có 1 hộp tiền, cháu bỏ tiền vào đây, gọi là tiền Từ thiện nhé. Tức là mình dùng để cho những người nghèo quá, mà không có gì ăn ấy.
Phan Phan: Với cả những người ông già nữa, cả những bạn không có đồ chơi nữa, với những bạn không được đi học nữa.
Dì Mai: Đúng rồi, cứ ai khổ hơn mình mà mình thương thì mình sẽ cho người ta. Đúng chưa? Thế giờ dì vẽ hình gì bây giờ nhỉ?
Phan Phan: Dì vẽ 1 bàn tay từ trên cao này nhé, ghi là tay của Phan Phan, còn ở dưới này vẽ 1 em bé 6 tuổi, bé thôi dì ạ. Mà 1 tay giơ lên lấy tiền Phan Phan cho,còn 1 tay bỏ xuống vì mỏi quá.
Dì Mai: Ok, như thế này được chưa? P
han Phan: rồi ạ.
Dì Mai: Rồi,bây giờ cháu có 4 hộp tiền. Tự cháu quản lý nhé. Muốn có bánh chocopie ăn thì lấy tiền ở đây đi mua, muốn mua đồ chơi cũng lấy tiền ở đây, muốn tiêu tiền gì của mình cũng lấy ở đây đi mua. Bây giờ dì cho cháu 3 đồng này, cháu tự bỏ vào hộp nào, tự quyết định là tiêu vào việc gì nhé.
Phan Phan: Vâng. Thế là cậu ta bỏ 1 tờ vào hộp mua bánh chocopie ("cháu thèm ăn chocopie lắm rồi"), 1 tờ vào hộp mua đồ chơi ("cháu sẽ mua đồ chơi quái vật Godzilla", và 1 tờ vào hộp từ thiện.
Dì Mai: Thế sao cháu không bỏ vào hộp để tiền sinh ra thêm à?
Phan Phan: Thôi để hôm nào cháu có thêm tiền thì cháu bỏ vào. Hoặc là cháu sẽ bán quần áo với cả giày bị chật để có tiền cho vào đây.
Dì Mai:ok.
Phan Phan: Thế cháu tiêu hết thì lấy ở đâu nữa?
Dì Mai: Hết thì cháu phải kiếm ra thêm. Vừa nãy dì nói là cháu có nhiều đồ cũ, cháu bán đi, cho tiền vào hộp. Hoặc là ai tặng hay là cho tiền Tết thì cháu bỏ vào để tiết kiệm. Hoặc là cháu làm việc, như dì đang làm việc đây này, dì phải làm việc mới kiếm ra tiền.
Phan Phan: Thế để cháu làm việc với dì, cháu giúp đỡ dì thì dì trả tiền cháu nhé. (Cậu xông vào giúp luôn)
Dì Mai: Lúc nào dì cần giúp thì dì sẽ bảo,bây giờ dì không cần giúp vội. Mà có những việc cháu làm thì được trả tiền, hoặc ai đó thưởng cho tiền. Còn nhiều việc trong nhà như :khóa cửa cho ông, giúp bà dọn nấu cơm, hay quét nhà... thì đương nhiên phải làm, những việc ấy không bao giờ được trả tiền mà vẫn phải làm vì là việc nhà. Nhà mình ai cũng phải làm như thế.
Phan Phan: Dì ơi, thế dì cần việc gì đi để cháu giúp.
Dì Mai: Bây giờ dì chưa cần việc gì cả. Ngày mai dì mới làm việc
Phan Phan: Thế dì làm việc của ngày mai luôn đi để cháu giúp.
Dì Mai: Ngày mai mới làm việc ấy. Bây giờ không làm vội. Bây giờ dì chụp ảnh lại 4 cái hộp để báo cáo cho cả nhà là giờ Phan Phan có 4 hộp tiền nhé. Tiền của cháu sẽ không ai xâm phạm vào,vì thế cháu cũng tuyệt đối không lấy tiền của mọi người trong nhà, mà không được phép để cho vào hộp của cháu nhé. Đồ đạc,tài sản của ai thì phải hỏi xin phép mới được động vào, cháu nghe chưa?
Phan Phan: Vâng.
(Đến lúc kể lại với bà, bà nhiệt tình rút ngay cho PP vài đồng lẻ, cậu cho ngay vào hộp KINH DOANH chắc cho cân bằng số lượng. Hiện nay cậu vẫn háo hức vì 4 cái hộp mà chưa biết rõ giá trị từng đồng tiền).
Vấn đề tiếp theo là: làm sao để cậu biết lao động kiếm ra tiền chứ không phải làm việc nhà để vòi tiền.