Late Bloomer là cuốn sách mình đọc được trong một buổi chiều đi đón con tại thư viện trường mầm non.
Truyện kể về 1 bạn hổ ngây thơ tồ tẹt vụng dại. Các bạn biết làm toán, biết đọc rồi mà hổ chưa biết. Các bạn nhảy xa, chạy đua rồi mà hổ vẫn díu chân vào nhau…. Nhưng mẹ hổ vẫn vững tin, chờ đợi, và tin rằng một ngày bông hoa sẽ nở.
Và dù có muộn, đến một ngày hổ cũng biết đọc, biết ăn, biết chạy, biết làm toán như các bạn.
Câu chuyện rất giản dị và ngây ngô trẻ con, nhưng làm bà mẹ U40 bừng tỉnh.
----
Đúng là bản thân mình cũng “ngầm” theo dõi các mốc phát triển của con, và sốt ruột khi con chưa đạt được “tiêu chuẩn chung”. Nhưng giờ mình tỉnh đòn rồi.
Giáo dục là cá nhân hóa. 6 tuổi đạt những dấu mốc ABC chỉ là tiêu chuẩn chung của xã hội đặt ra cho dễ quản lý hệ thống giáo dục. Sẽ luôn có những bạn đi nhanh, thông minh, tiến bộ hơn. Và cũng luôn có những bạn bình tĩnh hơn, nở muộn hơn. Vẫn có những bạn chậm môn này, nhưng lại rất xuất sắc môn kia.
Kiểu gì thì cũng biết hết kiến thức phổ thông mà. Cái quan trọng hơn, là sự tò mò của riêng mỗi đứa trẻ về 1 ngách nào đó con quan tâm, thì chúng ta dễ bỏ qua, coi rằng nó không quan trọng bằng “đuổi kịp” tiến độ trên lớp.
Để bình tĩnh đồng hành, và thấu hiểu con, cần rất nhiều bản lĩnh (tránh FOMO) để “tĩnh lặng”. Tĩnh lặng, Yêu thương nhìn sâu vào đứa trẻ “chậm như sên” thì chúng ta mới không sốt ruột khi “dắt sên đi dạo” chứ.
====
Mai Mai - Founder @LifeMentor
Family Education Coach/ Mentor (Tư vấn giáo dục từ nền tảng gia đình).