Bạn có bao giờ bị ai đó nói rằng bạn đang bảo vệ con quá đáng, cần phải cho con va vấp với cuộc sống thì con mới trưởng thành không? Mình bị nói suốt, đặc biệt là thời điểm con còn bé, chưa được học đầy đủ về hành vi xã hội.
Có lẽ họ không hiểu. Tất nhiên mình không có thời gian giải thích với từng người. Nhưng nay khi con đã tự tin, cư xử trưởng thành, mình bắt đầu lên mạng loe mồm kể vì sao đây.
Đơn giản vì cách đi của mình và họ ngược nhau. Mình đoán cách của họ là thả con ra từ sớm, tự đối mặt với các vấn đề, học đủ thứ cả xấu và tốt. Sau đó điều tốt thì được khen thưởng, điều xấu thì về nhà bố mẹ lại phải chữa lỗi. Đó là trong trường hợp các bố mẹ nhận ra đó là điều xấu.
Mình chọn hướng đi ngược. Trong khoảng 6 năm đầu đời mình khá “bảo bọc” trong ngoặc kép. Mình rèn dũa con kĩ, đi theo các hoạt động của con, gặp tình huống nào mới là hướng dẫn con cách ứng xử đúng đắn luôn từ đầu.
Từ sau 6 tuổi, con đã thuộc bài, khá thành thạo trong ứng xử xã hội, mình bắt đầu thả con dần dần. Và hầu hết trong các trường hợp, khi con tương tác với bạn hoặc người lớn, đều được người khác yêu thích, quý mến.
Chỉ là hướng đi khác nhau thôi. Không cần phải uốn nắn hay chỉ trích người quá bảo bọc, hay người quá thả con tự do.
Cuối cùng thì là cha mẹ chúng ta đã làm những điều tốt nhất có thể. Nỗ lực của thế hệ này là nền tảng để thế hệ sau có thêm cơ hội, phát triển mạnh mẽ hơn, thông minh hơn, và nhân ái hơn.
Bạn đang làm gì để tạo dựng một tương lai tốt hơn cho con mình? Hãy chia sẻ dưới phần bình luận nhé.
====
Life Mentor - Tư vấn giáo dục từ nền tảng gia đình