Gửi người thi

Gửi người thi "trượt"

Những ngày này, các thí sinh đang nhận điểm báo đỗ, trượt. Thi ĐH bây giờ gần như ai cũng đỗ, không đăng ký nhưng giấy trúng tuyển gửi về tận nhà, nhưng có vẻ áp lực thi vào cấp 3 trở nên ngày càng nghiêm trọng hơn. 

Áp lực này đẩy dần xuống cả tụi nhỏ cấp 1,2. 

Thấy thương ơi là thương. Để mình kể các cha mẹ nghe chuyện thi trượt liểng xiểng của mình nha. 

1. Từ một học sinh giỏi có giải nhì quốc gia, mà đi thi vào lớp 10 chuyên ngữ bị trượt. Điểm bét nhất cả nước :)).  

Cuối cùng thì cũng đỗ ĐH top và kiếm đầy học bổng. 

2. Từ một làng quê nhỏ bé, xuất thân bình thường, lớp 6 mới bắt đầu được học bảng chữ cái tiếng Anh, mà hiện nay bản thân (và cả gia đình) đã toả đi sống, và làm việc nhiều nơi trên thế giới. Ngồi điểm danh lại cũng đã đi được 22 nước rồi. 

Mơ ước của mình đang cố gắng thực hiện là dắt tay con đi khắp thế giới, được khoảng 100 nước chẳng hạn. Hôm nay còn ngồi bàn bạc là hè năm sau đi Thổ Nhĩ Kỳ, xuân năm tới đi thăm cháu ở Chile. 

3. Năm nhất đại học cũng mê đi du học lắm. Tất nhiên là thi đâu trượt đấy. Thu thập đủ collection trượt của đủ các trường luôn. Vậy mà rồi cũng du học được ở trường xịn. 

4. Thi học sinh giỏi chỉ được về nhì là hết cỡ, thi đại học năm đầu không dám vào trường mơ ước, thi kinh doanh, khởi nghiệp, MC…trượt không để đâu cho hết… 

Thi tuyển dụng cũng trượt đầy ra, sau này vẫn vào được những tổ chức to và xịn nhất. 

Rồi cuối cùng cũng ổn cả thôi. 

Các giải học sinh giỏi cũng không dùng vào việc gì, học trường cấp 2 hay cấp 3 nào, thậm chí trường đại học nào cũng trở thành dĩ vãng, các cuộc thi ngoại khoá cũng trở thành kỷ niệm. Trường đại học này không thích thì ta chọn trường học kia, thi khởi nghiệp không được thì ta tự khởi nghiệp thật, rồi ta đi chấm thi và hướng dẫn sinh viên đi thi… 

Chỉ cần không bao giờ từ bỏ, luôn tiến về phía trước. Giá trị của bản thân ngày hôm nay là tích lũy của nhiều năm tháng, không phải vinh danh của một cuộc thi. 

Tôi nói chỗ này khó nghe, các cha mẹ chịu khó nghe xong thì unlike tôi cũng được: Gây áp lực cho con trong 1 cuộc thi là vì TẦM NHÌN HẠN CHẾ CỦA CHA MẸ. 

Vì sao?

Vì các cha mẹ không biết có bao nhiêu con đường khác giúp con cái mình thành công, bị dính mắc với 1 lựa chọn duy nhất, đích đến duy nhất, chỉ biết đến số lượng phần thưởng hạn chế ở cuối hành trình. Hàng triệu người có tư duy giống bạn, thì đông đúc, bon chen là đúng rồi. 

Mỗi cuộc thi chỉ là tiêu chí do 1 tổ chức đặt ra, chỉ nên coi là chuẩn trong một khu vực nhỏ. Còn bao nhiêu con đường khác bạn chưa kịp khám phá, bao nhiêu cơ hội thiết kế riêng để con bạn thành công. 

“Trượt một hay một trăm tiêu chí mà họ đặt ra hôm nay, chính là vận may của mình cho một ngày sau.” 

“Đôi khi những gì mà ta tìm kiếm, vốn chưa bao giờ nằm gần phạm vi ngôi làng mà mình sinh ra. Đích đến của thành công nếu mà ở gần quá, nếu có tồn tại một công thức chung để thành đạt, thì cuộc đời còn gì là thú vị nữa, phải không nào?” 

Mỗi lần nhìn lại hành trình học của bản thân và của đàn con nhỏ, mình lại nghĩ đến cuốn “The road less traveled” (con đường chẳng mấy ai đi). Có “6 tỉ đường đến hạnh phúc” cơ các bác ơi. Các bác chen nhau đi 1 con đường, vậy 5,99999 tỉ con đường khác để ai đi?

← Bài trước Bài sau →