Bạn có biết… đôi khi chúng ta la hét không phải vì con hư, mà vì… chính mình đang mất kiểm soát?
====
Có lần con mình làm đổ một cốc sữa lênh láng trên sàn, con liếc nhìn mẹ xanh mặt.
Mình suýt quát ầm lên, rồi tự dưng…
Mình nghe thấy trong đầu:
“Mình đang giận – hay mình đang lo sợ về việc lau sàn?”
Và rồi mình thở sâu và nói: “Con lau dọn đi con, khăn đây con.”
Nếu mình lo sợ việc lau sàn, thì để cho con lau là xong. Lại còn dạy con được cách lao động, và cách giải quyết hậu quả con gây ra nữa.
Lúc đó con vừa ngạc nhiên, vừa cảm động.
Cắm cúi đi làm ngay, không kêu tiếng nào.
Bởi vì – thay vì dạy con “hãy sợ mẹ”
Mình dạy con rằng: làm sai không sao, miễn là biết sửa và học.
====
Trong tâm lý học, người ta gọi đó là “dạy bằng thấu cảm – chứ không bằng tức giận.”
Giận dữ thì dễ. Hét một phát là xong.
Nhưng mà – con không học được gì cả, ngoài việc… tránh bạn ra.
Thấu cảm thì khó hơn. Nhưng nó dạy con biết chịu trách nhiệm, biết rằng cha mẹ hiểu con, chứ không chỉ muốn kiểm soát.
Mỗi lần con mắc lỗi, hãy tự hỏi:
“Mình đang muốn dạy con – hay đang muốn xả cảm xúc?”
====
Nếu bạn đang học cách “nén giận, chọn yêu thương”, hãy comment “Mình cũng đang luyện” nha!
Chúng ta đang cùng nhau trở thành cha mẹ mà con có thể tin tưởng
====
Life Mentor - Tư vấn giáo dục từ nền tảng gia đình