“Bố mẹ yêu con” là câu thần chú để xây dựng lòng dũng cảm cho trẻ.
Hồi nhỏ, tôi là đứa trẻ nhút nhát, nhưng cứng đầu. Sợ ma nên ngại đi qua bóng tối, nhưng tôi phải chiến thắng nỗi sợ bằng được, vì biết chẳng có gì phải sợ.
Mẹ tôi thường bảo ''làm gì có ma, trên đời này chỉ có người hại người chứ chưa ai thấy ma hại người bao giờ cả, con không phải sợ, sợ quá mà chạy có khi vấp ngã còn nguy hiểm hơn".
Lúc còn bé, tôi hay vào bệnh viện Bạch Mai chơi và khám chữa bệnh, vì tôi có một người dì, em liền kề mẹ tôi, làm y sĩ trong đó và khi ấy tôi hay bị viêm a-mi-đan nên vào viện như cơm bữa.
Trong bệnh viện có nhiều thứ lạ và hấp dẫn. Có lần nhìn thấy một chiếc xương sọ người trong tủ kính, lên màu nâu bóng, tôi đứng trố mắt nhìn, vừa tò mò, vừa sợ.
Một nữ bác sĩ nhìn tôi cười cười hỏi ''sọ người chết thật đấy, cháu có muốn xem không?". Tôi gật.
Cô bác sĩ mở tủ lấy hộp sọ ra, dúi vào ngực tôi. Tôi cầm lấy xem, tim đập thình thịch.
''Có sợ không?'' cô hỏi tôi. ''Không sợ", tôi đáp. Thực ra trong lòng rất sợ, nhưng tôi đã trót khẳng định rằng mình không sợ.
Thực tế, cuộc đời cũng vậy, sợ bỏ xừ nhưng đã trót sinh ra rồi thì phải sống thôi hay đã trót lựa chọn rồi thì phải đi tiếp thôi. ''Đã trót thì phải trét." Sợ vẫn cứ phải làm.
Ngay cả việc bày tỏ tình cảm với người mình yêu thương là một điều tốt đẹp nhất trên đời này mà hầu như ai cũng sợ.
Tuy nhiên, để chiến thắng nỗi sợ, chẳng phải dũng cảm hay can trường gì, mà bởi vì tôi có một điểm tựa, đó là niềm tin rằng mẹ luôn yêu thương tôi, yêu hơn tất cả mọi thứ trên đời. Mẹ nói với tôi vậy. Khi đó tôi chưa có em.
Tin tưởng rằng mình được yêu thương luôn là chỗ dựa vững chắc nhất cho lòng dũng cảm để chiến thắng nỗi sợ, nhất là được yêu thương vô điều kiện.
Tôi vốn sợ độ cao và chỗ nước sâu, mặc dù biết bơi.
Tôi luôn hướng dẫn các con phát hiện và phòng tránh rủi ro, nhưng cũng luôn ủng hộ các cháu chơi các trò khám phá hay mạo hiểm nếu các cháu hứng thú. Còn tôi không dám chơi cùng. Ví dụ như lặn xem san hô, đu quay mạo hiểm hay bay khinh khí cầu.
Tôi không giấu các con rằng tôi sợ và cũng không cố tỏ ra mình dũng cảm, nhưng tôi cổ vũ các cháu bằng cách tin yêu chúng.
Lần bơi thuyền trong vịnh với cháu lớn, cháu đã biết bơi nên nhảy khỏi thuyền xuống bơi dưới biển. Biết tôi ngại, cháu khiêu khích bảo tôi nhảy xuống bơi cùng. Mặc dù biết bơi và có áo phao, nhưng tôi sợ chỗ nước sâu. Chiều cháu nên tôi vẫn xuống, vừa bơi vừa thấy rờn rợn.
Từ khi có con, tôi có thêm nhiều dũng cảm hơn để chiến thắng các nỗi sợ trong cuộc sống. Con cái cũng là một điểm tựa cho lòng can đảm của cha mẹ.
Sống trên đời nhiều lúc cần can đảm để vượt qua nỗi sợ. Đôi khi chỉ cần tiếp tục sống thôi cũng cần lòng dũng cảm. Những lúc như vậy, cần nhất một điểm tựa giống như một chiếc phao cứu sinh, đó là niềm tin rằng mình sinh ra được yêu thương, mà tình cảm vô điều kiện đầu tiên trong đời hầu như chỉ có từ cha mẹ.
Vậy các cha mẹ hãy nói yêu con mọi lúc, mọi nơi có thể, để vun đắp điểm tựa cho lòng can đảm của trẻ. Nếu ai chưa từng nói yêu con, nhất là các bố, thì hãy dũng cảm nói ra với trẻ tình cảm này.
''Mẹ yêu con'' hay ''bố yêu con'', một câu nói giản dị và ngắn gọn, nhưng tôi tin rằng khi nói ra được tình cảm này với trẻ, sẽ có những điều nhiệm màu xảy ra.
Các bố mẹ thử mà xem.
P/s: À mà từ khi có vợ thì cháu chả sợ cái gì nữa ngoài vợ ạ, thế mới tài
BKQ 25.09.20
_____
“Life Mentor – Cha mẹ dẫn lối” là cộng đồng hỗ trợ các cha mẹ có con độ tuổi 10-18 trong hành trình giáo dục con, với các hoạt động chính:
Kết nối 1-1 với các Mentor thành công trong đa dạng lĩnh vực.
Định hướng sự nghiệp thông qua hoạt động trải nghiệm đa dạng các ngành nghề trong xã hội
Giúp con xây dựng tư duy, kỹ năng xã hội và các bài học về quản trị cuộc sống chưa được dạy trong nhà trường.
Chúng tôi xây dựng dự án Life Mentor để lưu giữ lại những tri thức mà chúng tôi học được từ nhiều nguồn trên thế giới, như một di sản để lại cho các con mình, và nhiều trẻ em Việt Nam.
Life Mentor mong muốn mọi trẻ em đều được thấu hiểu, tôn trọng, định hướng phát triển tiềm năng và sự nghiệp theo đúng năng lực và đam mê. Đội ngũ Mentor sẽ đồng hành trong quá trình phát triển của mỗi bạn nhỏ. Hãy cùng chúng tôi chung tay nhé.