Nghe hơi giật mình đúng không? Nhưng thật sự là nhiều cha mẹ đang làm điều đó mỗi ngày… mà không hề nhận ra!
Ví dụ thế này, khi hai con đang tranh nhau một cái xe đồ chơi. Mẹ hét lên:
“Thôi! Oẳn tù tì đi, ai thắng thì được chơi!”
Và bạn biết chuyện gì xảy ra không?
Đứa thua thì khóc òa, đứa thắng thì hí hửng… mà chẳng ai học được cách chia sẻ hay thương nhau cả.
Chưa hết. Lúc chuẩn bị ra ngoài, mẹ lại đùa:
“Đứa nào mặc đồ xong nhanh nhất thì được đi ăn kem với mẹ!”
Và thế là thay vì hào hứng đi chơi, hai đứa lao vào như đang thi Olympic. Một đứa lỡ làm đổ sữa, hậm hực khóc vì thua.
Điều này không hề hiếm đâu, mình chứng kiến rất nhiều nhà muốn con nhanh nhẹn nên cứ biến mọi việc thành cuộc đua của hai con, treo phần thưởng to cho đứa thắng, trừng phạt đứa thua bằng hụt mất phần thưởng.
====
Cạnh tranh kiểu này không dạy con vượt lên chính mình. Nó dạy con đạp lên nhau để hơn người khác.
Và khi lớn lên… con có thể cũng sẽ nhìn người thân như đối thủ.
Thay vì thế, cha mẹ có thể đổi cách:
“Con nào cần mẹ giúp để mặc đồ cho kịp đi chơi?”
“Mẹ tin hai con sẽ tìm ra cách để thay phiên nhau chơi vui vẻ.”
Làm cha mẹ, chúng ta đôi khi vô tình thúc đẩy sự cạnh tranh, nhỏ nhen, hờn ghét nhau giữa các con mà không biết.
Mà quên mất nuôi dưỡng những con người biết yêu thương người thân và hợp tác để cùng đạt mục tiêu.
====
Life Mentor - Tư vấn giáo dục từ nền tảng gia đình