
BÍ MẬT GIỜ MỚI DÁM KỂ: CHUYỆN SONG NGỮ NGƯỢC
- Người viết: Life Mentor lúc
- Nhật ký Homeschooling
- - 0 Bình luận
Nhà mình gia cảnh hơi bị phức tạp. Có yếu tố quốc tế nhưng nhiều và “khó” quá.
Trong tình huống hoàn hảo nhất, hai cô này lớn lên sẽ cần nói 4 ngôn ngữ tối thiểu: Anh, Việt Nam, Hàn Quốc, Hà Lan. Do yếu tố gia đình. Mình không dám mơ mộng là con biết hơn thế, với mình 4 là quá đáng lắm rồi.
Nhưng đời không như mơ. Mơ mà được thì mình flex mạnh rồi, chứ không phải cày cục dạy con như 8 năm qua.
Mình bắt đầu hướng dẫn con cả Tiếng Anh, Tiếng Việt từ khi mới sinh (với tham vọng song ngữ). Nhưng hỡi ôi, hai bạn từ chối tiếng Việt. Bịt mồm không cho mẹ đọc sách Tiếng Việt cho nghe. Khổ cái thân tôi. Đỉnh điểm là lúc cho con vào học lớp 1 thì con mù tịt, dốt nhất trường các môn hệ VN. Cuối cùng mình phải chuyển trường cho con sang trường 100% Tiếng Anh.
Mình cũng bị nói nhai nhải suốt ngày từ bạn bè, người thân, cả người không thân là “Phải cho tụi nó nói Tiếng Việt đi chứ, sống ở VN thì phải biết TV…bla bla…” Cũng chịu nhiều áp lực khi con không tốt Tiếng Việt.
Mẹ vẫn kiên trì nói TV với con, các lớp ngoại khoá thì toàn cho đi lớp thuần việt, giao lưu cũng chỉ đến với các bạn nói TV… Nhưng trẻ con thích nghi nhanh quá, thay vì con chuyển sang nói TV thì sau khoảng 10’ là các bạn khác “chiều” luôn, chuyển thành nói TA hết cả.
Cho đến một ngày, hai bạn đã nói tốt Tiếng Anh rồi thì đột ngột nói TV, dạo này còn liên tục hỏi “Từ này TV là gì ạ?” Giọng vẫn hơi việt kiều một xíu. Khi đầu vào đã đủ, thì đầu ra auto đến
Bà mẹ U40 mừng rớt nước mắt. May quá, cũng đến lúc con tôi “song ngữ”. Ngược 1 tí cũng được. Có còn hơn không. Hành trình 4 ngữ còn xa quá, không biết làm được không. Nhưng ít nhất hiện nay, có TA, tụi nhỏ đã tự học và đi ra thế giới rất dễ dàng thuận lợi rồi. Bà mẹ U40 nhàn quá.
Mỗi đứa trẻ là 1 sự phức tạp riêng. Giáo dục tụi nhỏ là cứ phải may đo riêng cho từng bạn. Trời cho thế nào, mình xin nhận như thế vậy.
=====
Life Mentor - Tư vấn giáo dục từ nền tảng gia đình
Trong tình huống hoàn hảo nhất, hai cô này lớn lên sẽ cần nói 4 ngôn ngữ tối thiểu: Anh, Việt Nam, Hàn Quốc, Hà Lan. Do yếu tố gia đình. Mình không dám mơ mộng là con biết hơn thế, với mình 4 là quá đáng lắm rồi.
Nhưng đời không như mơ. Mơ mà được thì mình flex mạnh rồi, chứ không phải cày cục dạy con như 8 năm qua.
Mình bắt đầu hướng dẫn con cả Tiếng Anh, Tiếng Việt từ khi mới sinh (với tham vọng song ngữ). Nhưng hỡi ôi, hai bạn từ chối tiếng Việt. Bịt mồm không cho mẹ đọc sách Tiếng Việt cho nghe. Khổ cái thân tôi. Đỉnh điểm là lúc cho con vào học lớp 1 thì con mù tịt, dốt nhất trường các môn hệ VN. Cuối cùng mình phải chuyển trường cho con sang trường 100% Tiếng Anh.
Mình cũng bị nói nhai nhải suốt ngày từ bạn bè, người thân, cả người không thân là “Phải cho tụi nó nói Tiếng Việt đi chứ, sống ở VN thì phải biết TV…bla bla…” Cũng chịu nhiều áp lực khi con không tốt Tiếng Việt.
Mẹ vẫn kiên trì nói TV với con, các lớp ngoại khoá thì toàn cho đi lớp thuần việt, giao lưu cũng chỉ đến với các bạn nói TV… Nhưng trẻ con thích nghi nhanh quá, thay vì con chuyển sang nói TV thì sau khoảng 10’ là các bạn khác “chiều” luôn, chuyển thành nói TA hết cả.
Cho đến một ngày, hai bạn đã nói tốt Tiếng Anh rồi thì đột ngột nói TV, dạo này còn liên tục hỏi “Từ này TV là gì ạ?” Giọng vẫn hơi việt kiều một xíu. Khi đầu vào đã đủ, thì đầu ra auto đến

Bà mẹ U40 mừng rớt nước mắt. May quá, cũng đến lúc con tôi “song ngữ”. Ngược 1 tí cũng được. Có còn hơn không. Hành trình 4 ngữ còn xa quá, không biết làm được không. Nhưng ít nhất hiện nay, có TA, tụi nhỏ đã tự học và đi ra thế giới rất dễ dàng thuận lợi rồi. Bà mẹ U40 nhàn quá.
Mỗi đứa trẻ là 1 sự phức tạp riêng. Giáo dục tụi nhỏ là cứ phải may đo riêng cho từng bạn. Trời cho thế nào, mình xin nhận như thế vậy.
=====
Life Mentor - Tư vấn giáo dục từ nền tảng gia đình
Viết bình luận
Bình luận